Gióp – Chương 17
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 “Hơi thở con bị siết lại, các ngày con đã tàn,
Mồ mả đã dành cho con!
2 Chẳng phải bọn nhạo báng đang ở cùng con ư?
Và mắt con sẽ trọ lại trong sự phản nghịch chúng?
3 Xin hãy đặt bảo lãnh con cùng Ngài,
Ai là người sẽ đập tay (*) con?
(*) Đập tay là bảo lãnh.
4 Vì Ngài đã giấu tâm chúng khỏi sự thông hiểu,
Bởi vậy Ngài sẽ không tôn cao chúng đâu.
5 Kẻ xúc xiểm bạn bè vì phần thưởng,
Thì mắt con cái nó sẽ thất thểu mà thôi.”
6 “Ngài cũng biến tôi thành câu châm biếm của dân chúng,
Tôi là kẻ bị khạc nhổ vào mặt.
7 Và mắt tôi mờ đi vì uất ức,
Và các chi thể tôi, tất cả chúng đều như chiếc bóng.
8 Người ngay thẳng bàng hoàng vì điều này,
Và người vô tội sẽ khuấy động mình chống lại kẻ đạo đức giả.
9 Và người công chính giữ vững đường lối mình,
Và người tay trong sạch thêm mạnh mẽ.
10 Còn tất cả các anh hãy trở lại và xin hãy đến.
Nhưng tôi chẳng thấy trong các anh kẻ khôn ngoan nào.
11 Các ngày tôi qua đi,
Các kế hoạch tôi, những thứ chiếm hữu trái tim tôi sụp đổ.
12 Chúng lấy đêm làm ngày;
Ánh sáng ngắn lại vì bóng tối.
13 Nếu tôi trông chờ, mồ mả là nhà tôi,
Trong bóng tối tôi trải giường mình;
14 Tôi gọi huyệt mộ (*) là cha tôi,
Dòi bọ, ngươi là mẹ ta và chị em ta.
(*) Có thể dịch “sự rữa nát”.
15 Thì thật hy vọng tôi ở đâu?
Và hy vọng tôi, ai sẽ chứng kiến được nó?
16 Chúng sẽ xuống các chấn song của mồ mả,
Hay, chúng tôi sẽ nghỉ ngơi cùng nhau nơi bụi đất.”