Khởi Nguyên – Chương 29
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và Gia-cốp sải chân mình và đi về hướng xứ của con cháu phương Đông.
2 Và chàng nhìn xem, và kìa, một cái giếng ở trong cánh đồng, và kìa, ba đàn chiên đang nằm nghỉ bên nó, vì từ chính giếng ấy người ta cho bầy uống, và một tảng đá lớn đang ở trên miệng giếng.
3 Và tất cả các bầy gia súc đều tụ về đó và người ta lăn tảng đá khỏi miệng giếng và cho bầy gia súc uống, và đặt lại tảng đá trên miệng giếng vào chỗ của nó.
4 Và Gia-cốp nói với họ: “Các anh em tôi ơi! Các anh từ đâu thế?” Và họ nói: “Chúng tôi từ Cha-ran!”
5 Và chàng nói với họ: “Các anh có biết La-ban, con trai (*) Na-hô không?” Và họ nói: “Chúng tôi biết.”
(*) Thực ra La-ban là cháu nội của Na-hô, nhưng Kinh Thánh vẫn dùng từ “con trai” để chỉ tất cả các nam hậu duệ của một người. Tương tự, từ “con gái” cũng được dùng để chỉ tất cả các nữ hậu duệ. Dù là con, cháu đến bao nhiêu đời cũng vậy.
6 Và chàng nói với họ: “Ông ấy có khỏe không?” Và họ nói: “Khỏe. Và kìa: Ra-chên con gái ông ấy đang đi đến với bầy gia súc.”
7 Và chàng nói: “Kìa, vẫn còn là ban ngày sớm sủa, đâu phải lúc nhóm súc vật về: các anh hãy cho bầy gia súc uống, và đi chăn đi chứ!”
8 Và họ nói: “Chúng tôi không thể. Cho đến khi tất cả các bầy đã tụ về, và người ta lăn tảng đá khỏi miệng giếng, và chúng tôi cho bầy gia súc uống.”
9 Khi chàng còn đang nói với họ thì Ra-chên đi đến với bầy gia súc của cha nàng, vì nàng là người chăn.
10 Và rồi khi mà Gia-cốp thấy Ra-chên, con gái La-ban, anh của mẹ mình, và bầy gia súc của La-ban, anh của mẹ mình, thì Gia-cốp đến gần và lăn tảng đá khỏi miệng giếng, và cho bầy gia súc của La-ban anh của mẹ mình uống.
11 Và Gia-cốp hôn Ra-chên, và cất tiếng chàng lên và òa khóc.
12 Và Gia-cốp bảo cho Ra-chên rằng chàng là họ hàng của cha nàng, và rằng chàng là con trai của Rê-bê-ca. Và nàng chạy đi và báo cho cha nàng.
13 Và rồi khi La-ban nghe được tin về Gia-cốp, con trai của em gái ông, thì ông chạy ra để gặp chàng, và ôm chầm lấy chàng và hôn chàng, và đem chàng về nhà mình. Và chàng kể lại cho La-ban tất cả những việc này.
14 Và La-ban nói với chàng: “Cháu đúng là xương của ta và thịt của ta rồi (*).” Và chàng ở với ông trong thời gian một tháng.
(*) Thuật ngữ Hê-bơ-rơ chỉ cốt nhục, người thân.
15 Và La-ban nói với Gia-cốp: “Vì cháu là họ hàng của ta mà cháu phục vụ ta không công sao? Cháu hãy nói cho ta tiền công của cháu là bao nhiêu đi.”
16 Và La-ban có hai cô con gái: tên cô lớn là Lê-a, và tên cô nhỏ là Ra-chên.
17 Và Lê-a mắt yếu (*), còn Ra-chên thì vóc dáng đẹp và diện mạo đẹp.
(*) Từ “mắt” này ở nhiều chỗ còn được hiểu là thứ mà mắt nhìn thấy được. Có thể dịch cả cụm từ này thành “vẻ ngoài mềm yếu”.
18 Và Gia-cốp yêu Ra-chên và thưa: “Cháu sẽ phục vụ cậu bảy năm vì Ra-chên người con gái nhỏ hơn của cậu.”
19 Và La-ban nói: “Thà cậu gả nó cho cháu còn hơn là gả cho người khác. Hãy ở với cậu!”
20 Và Gia-cốp phục vụ vì Ra-chên bảy năm, và ấy như là ngày trong mắt chàng vậy, vì tình yêu của chàng dành cho nàng.
21 Và Gia-cốp thưa với La-ban: “Hãy giao vợ cháu, vì những ngày phục vụ của cháu đã trọn, và cháu sẽ đến với nàng.”
22 Và La-ban tụ họp tất cả cư dân nơi ấy, và làm một bữa tiệc.
23 Và rồi vào buổi tối, thì ông lấy Lê-a con gái mình và đem nàng đến chàng, và chàng đến với nàng.
24 Và La-ban ban cho nàng Xinh-ba tớ gái của ông, cho Lê-a con gái mình làm tớ gái.
25 Và sáng ra, thì kìa: ấy là Lê-a! Và chàng nói với La-ban: “Cha đã làm gì cho con thế này? Chẳng phải vì Ra-chên mà con phục vụ cho cha sao? Thế sao cha lừa gạt con?”
26 Và La-ban nói: “Gả đứa con nhỏ trước khi gả đứa con trưởng, ở chỗ chúng ta không làm như vậy.
27 Hãy ở trọn tuần lễ của đứa này đi, và chúng ta sẽ gả luôn cho con đứa kia, đổi lại sự phục vụ mà con sẽ phục vụ ta thêm bảy năm nữa.”
28 Và Gia-cốp làm vậy, và ở trọn tuần lễ của nàng này, và ông gả cho chàng Ra-chên, con gái mình, cho chàng làm vợ.
29 Và La-ban ban cho Ra-chên con gái mình Bi-la tớ gái của ông, cho nàng làm tớ gái.
30 Và chàng cũng đến với Ra-chên, và cũng yêu Ra-chên hơn Lê-a. Và chàng phục vụ cho ông thêm bảy năm nữa.
31 Và YHWH thấy rằng Lê-a bị ghét, và Ngài mở dạ nàng, còn Ra-chên bị hiếm muộn.
32 Và Lê-a mang thai và sinh con trai, và gọi tên nó là Ru-bên (*), vì nàng nói rằng: “YHWH đã thấy nỗi khổ nhục của tôi, vì giờ chồng tôi sẽ yêu tôi.”
(*) Nghĩa là “kìa một con trai”.
33 Và bà lại mang thai và sinh con trai, và nói: “Vì YHWH đã nghe được rằng tôi bị ghét, và ban cho tôi cả đứa này.” Và bà gọi tên nó là Si-mê-ôn (*).
(*) Nghĩa là “lắng nghe”.
34 Và bà lại mang thai và sinh con trai, và nói: “Giờ lần này chồng tôi sẽ gắn bó với tôi vì tôi đã sinh cho ông ba đứa con trai.” Vì thế tên nó được gọi là Lê-vi (*).
(*) Nghĩa là “gắn bó”.
35 Và bà lại mang thai và sinh con trai, và nói: “Lần này tôi ca ngợi YHWH!” Vì thế bà gọi tên nó là Giu-đa (*), và bà ngưng sinh đẻ.
(*) Nghĩa là “ca ngợi”.