Ca Thương – Chương 1

1 Sao nàng ngồi quạnh quẽ,

Thành đông dân đã trở nên như góa phụ!

Kẻ lớn giữa các dân, nữ chúa giữa các tỉnh,

Đã trở thành lao dịch khổ sai!

2 Nàng khóc nức nở trong đêm,

Và lệ nàng ở trên má nàng,

Nàng chẳng còn người an ủi nào

Từ tất cả các tình nhân nàng.

Tất cả bạn bè nàng đều phản bội nàng,

Trở thành các kẻ thù của nàng.

3 Giu-đa bị lưu đày vì sự đày đọa,

Và vì việc nô dịch nặng nề.

Nàng cư ngụ giữa các dân,

Chẳng tìm được nghỉ ngơi.

Những kẻ truy đuổi nàng

Đã bắt kịp nàng giữa cảnh nguy khốn.

4 Đường xá Si-ôn tang tóc

Vì không còn ai đến trong kỳ lễ.

Mọi cổng nàng đều tan hoang,

Các thầy tế lễ nàng thở than,

Các trinh nữ nàng bị hành hạ,

Còn nàng, nàng còn sự cay đắng.

5 Các kẻ địch nàng đã trở thành thủ lĩnh,

Các kẻ thù nàng được an nhàn,

Vì YHWH đã hành hạ nàng bởi bao vi phạm nàng.

Các con nàng đã đi lưu đày trước mặt kẻ địch.

6 Và đã ra khỏi con gái Si-ôn

Là mọi hào quang nàng.

Các thủ lĩnh nàng đã trở nên

Như đàn nai không tìm ra đồng cỏ

Và họ bước đi không còn sức

Trước mặt kẻ săn đuổi.

7 Giê-ru-sa-lem nhớ lại

Trong những ngày đọa đày nàng và suy vong nàng

Mọi báu vật nàng có từ những ngày xưa.

Khi dân nàng rơi vào tay kẻ địch

Mà chẳng có người nào cứu giúp nàng,

Các kẻ địch nhìn nàng, chế nhạo sự giải thể của nàng.

8 Giê-ru-sa-lem đã phạm tội nặng nề,

Vì vậy nàng bị dời đi,

Mọi kẻ tôn vinh nàng chế nhạo nàng

Vì chúng đã thấy sự trần truồng của nàng.

Cả nàng cũng thở dài và quay lưng đi.

9 Sự ô uế của nàng ở trên váy nàng,

Nàng chẳng màng đến tương lai mình

Và sa sút kỳ lạ,

Không có người an ủi nàng.

“YHWH! Hãy xem nỗi đọa đày của con

Vì kẻ thù đã tự tôn mình!”

10 Kẻ địch đã dang tay mình

Trên mọi thứ quý giá của nàng,

Vì nàng đã chứng kiến các nước

Tiến vào Đền Thánh nàng

Những kẻ mà Ngài đã truyền

Sẽ không được vào hội của Ngài.

11 Toàn dân nàng thở than tìm bánh

Đưa báu vật mình lấy đồ ăn

Để hồi tỉnh linh hồn.

“YHWH! Hãy nhìn và xem!

Vì con đã trở nên bị rẻ rúng!”

12 “Ấy chẳng là gì với các người sao, mọi kẻ qua đường?

Hãy nhìn và xem!

Liệu có nỗi đau nào như nỗi đau của tôi

Đã bị đem đến trên tôi

Mà YHWH đã hành hạ trong ngày lửa giận Ngài?

13 Từ trên cao Ngài đã phái lửa xuống xương cốt tôi,

Và nó thống trị chúng.

Ngài đã giăng lưới cho chân tôi,

Quay tôi trở lui.

Ngài làm tôi hoang tàn

Cả ngày mòn mỏi.

14 Ách vi phạm tôi bị siết lại bởi tay Ngài

Chúng đan dệt lại lên trên cổ tôi

Bào mòn sức lực tôi.

Chúa đã phó tôi vào tay

Những kẻ tôi không thể chống cự.

15 Chúa đã coi nhẹ mọi người mạnh bạo của tôi ở giữa tôi,

Ngài đã kêu gọi một hội chúng chống lại tôi

Để đập tan các thanh niên tôi;

Chúa đã giày đạp trinh nữ con gái Giu-đa như bồn ép rượu.

16 Bởi những điều này, tôi khóc;

Mắt tôi, mắt tôi tuôn đổ nước,

Vì Đấng an ủi hồi tỉnh linh hồn tôi đã cách xa khỏi tôi.

Con cái tôi trơ trụi

Vì kẻ thù đã thắng.”

17 Si-ôn dang tay nàng ra,

Chẳng có người nào an ủi nàng.

YHWH đã truyền lệnh về Gia-cốp

Các kẻ địch người ở chung quanh người

Giê-ru-sa-lem đã trở thành

Kẻ bị cách ly (*) giữa chúng.

(*) Xem chú thích [03] Lê-vi 12:2. Đây là cách nói chỉ người phụ nữ đang bị ô uế trong kỳ kinh nguyệt.

18 “YHWH Ngài là công chính,

Vì tôi đã chống lệnh Ngài.

Xin hãy nghe, tất cả các dân!

Và hãy xem nỗi đau của tôi!

Các trinh nữ tôi và các thanh niên tôi

Đã đi lưu đày rồi!

19 Tôi đã kêu gọi các tình nhân tôi

Họ đã lừa dối tôi!

Các thầy tế lễ tôi và các trưởng lão tôi đã trút hơi

Khi tìm thức ăn cho mình mà hồi tỉnh linh hồn mình.

20 Hãy xem, YHWH, vì con đang khốn khổ,

Lòng con sôi sục, tim con đảo lộn trong con,

Vì con thật phản loạn!

Bên ngoài gươm đao làm mất con,

Trong nhà như cái chết.

21 Chúng nghe khi con than thở,

Chẳng có người nào an ủi con.

Mọi kẻ thù con nghe tai họa con

Đều hớn hở vì Ngài đã thực hiện.

Hãy đem ngày Ngài đã tuyên bố đến,

Và chúng sẽ trở nên như con.

22 Mọi gian ác chúng hãy đến trước mặt Ngài,

Và hãy đem đến chúng

Như điều Ngài đã đem đến con vì mọi vi phạm con,

Vì thở than của con thật nhiều

Và trái tim con mòn mỏi.”