Ê-sai – Chương 15

1 Sấm truyền Mô-áp:

Thật trong một đêm, A-rơ của Mô-áp bị tàn phá và làm lặng yên!

Thật trong một đêm, Ki-rơ của Mô-áp bị tàn phá và làm lặng yên!

2 Người ta đi lên Ba-gít

Và Đi-bôn là các nơi cao để than khóc.

Mô-áp tru rống về Nê-bô và về Mê-đê-ba.

Sự hói tóc ở trên mọi đầu nó,

Mọi râu đều bị cắt.

3 Trên đường phố nó, người ta thắt vải xô;

Trên các mái nhà nó và trong các quảng trường nó,

Hết thảy nó đều tru rống, hạ mình với khóc than.

4 Hết-bôn và Ê-lê-a-lê cũng kêu la,

Tiếng của họ nghe được xa đến tận Gia-hát.

Vì vậy, những người được vũ trang của Mô-áp hò hét,

Tâm hồn họ tan vỡ với nó.

5 Trái tim ta kêu la vì Mô-áp;

Kẻ trốn chạy của nó xa đến tận Xoa, Ê-lát Sê-li-sia.

Vì ở dốc lên Lu-hít,

Người ta leo lên nó trong than khóc,

Vì ở con đường Hô-rô-na-im,

Người ta cất tiếng kêu la phá hủy.

6 Vì các dòng nước của Nim-rim hoang tàn,

Vì cỏ khô héo, rau cỏ tiêu tan,

Chẳng còn thứ màu xanh nào.

7 Vì vậy, thặng dư người ta đã làm ra,

Và của tích trữ họ,

Người ta sẽ đem chúng qua khe Cây Liễu.

8 Vì tiếng kêu khóc bao phủ lãnh thổ Mô-áp,

Tiếng tru rống nó xa đến tận Ê-la-im

Và tiếng tru rống nó, Bê-e Ê-lim.

9 Vì các dòng nước Đi-môn đầy máu;

Nhưng Ta sẽ đặt để thêm chống lại Đi-môn

Sư tử cho những kẻ thoát được của Mô-áp

Và cho phần còn lại của xứ.