Nhã Ca – Chương 4

1 Này, em thật xinh đẹp, người yêu của anh,

Này, em thật xinh đẹp,

Mắt em như bồ câu

Qua mạng che mặt em,

Tóc em như bầy dê

Tỏa ra từ núi Ga-la-át.

2 Răng em như bầy được hớt lông,

Từ chỗ tắm đi lên,

Tất cả chúng đều sinh đôi,

Và không con nào mất con trong chúng.

3 Môi em như sợi chỉ đỏ tía,

Và miệng (*) em duyên dáng,

Má em như miếng lựu,

Qua mạng che mặt em.

(*) Từ “miệng” này là “đồng hoang” hay “hoang mạc”. Đây có lẽ là cách nói ví von người nam dùng để nói về miệng, hoặc môi, hoặc nụ hôn, hoặc cách ăn nói của người nữ.

4 Cổ em như tháp Đa-vít (*),

Được xây làm kho vũ khí,

Một nghìn khiên được treo lên nó,

Toàn là thuẫn của các dũng sĩ.

(*) Lưu ý: các phép ví von của Nhã Ca Hê-bơ-rơ chủ yếu đều không phải là ví von về hình ảnh, mà về các đặc tính khác. Nếu không, chân dung “mắt bồ câu, tóc dê đen, răng chiên, mồm nhỏ mật, cổ như ngọn tháp” của Su-la-mít sẽ cho ra như thế này:

5 Hai ngực em như hai con nai tơ,

Cặp hoàng dương song sinh

Đang ăn cỏ giữa đám hoa huệ.

6 Cho đến khi ban mai ùa đến,

Và bóng tối cuốn đi,

Anh sẽ đi đến núi mộc dược,

Và đến đồi nhũ hương.

7 Toàn bộ em đều thật xinh đẹp, người yêu của anh,

Cũng chẳng có tì vết gì nơi em.

8 Hãy đến cùng anh từ Lê-ba-non, cô dâu ơi,

Cùng anh, từ Lê-ba-non,

Hãy nhìn từ đỉnh A-ma-na,

Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn,

Từ hang sư tử, từ núi báo.

9 Em làm loạn nhịp tim anh, cô dâu, em gái của anh,

Em làm loạn nhịp tim anh, với một mắt em,

Với một chiếc vòng từ cổ em.

10 Tình em đáng yêu biết bao,

Cô dâu, em gái của anh,

Tình em ngon hơn rượu,

Và mùi hương của dầu thơm em hơn mọi hương liệu!

11 Môi em, cô dâu hỡi, nhỏ mật ong,

Mật ong và sữa ở dưới lưỡi em,

Và mùi hương y phục em như mùi hương Lê-ba-non.

12 Cô dâu, em gái của anh

Là khu vườn đóng kín,

Là sóng ngăn lại,

Là nguồn niêm phong.

13 Các chồi em là ngự uyển thạch lựu,

Với trái ngon, hoa phụng tiên với cam tùng;

14 Cam tùng và hồng hoa,

Xương bồ và nhục quế,

Và mọi cây hương thơm,

Mộc dược và lô hội

Với mọi hương liệu hàng đầu,

15 Một dòng suối của các vườn,

Một giếng nước sống,

Và những dòng chảy từ Lê-ba-non.

16 Hãy nổi lên, hỡi gió bắc,

Và hãy đến, hỡi gió nam,

Hãy thổi vào vườn tôi,

Các hương liệu nó sẽ tuôn chảy!

Người yêu của em hãy tiến vào vườn chàng,

Và đánh chén trái ngon của chàng đi!