Châm Ngôn – Chương 30
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Những lời của A-gu-rơ con trai Gia-kê, sấm truyền người ấy tuyên phán cho Y-thi-ên và U-canh:
2 Thật, ta đần độn hơn người,
Và sự thông sáng của con người chẳng thuộc về ta.
3 Ta cũng chưa học được sự khôn ngoan,
Cũng chẳng biết tri thức Đấng Thánh.
4 Ai đã lên trời và xuống?
Ai đã gom gió trong đôi bàn tay mình?
Ai đã bọc nước trong áo?
Ai đã xác lập mọi giới hạn của đất?
Danh Ngài là gì, và danh Con Trai Ngài là chi,
Nếu con biết?
5 Mọi lời của Đức Chúa Trời đều được tinh luyện;
Ngài là cái khiên cho những người nương náu nơi Ngài.
6 Đừng thêm vào lời Ngài,
Kẻo Ngài sẽ quở trách con,
Và con thành ra kẻ dối trá chăng!
7 Con cầu xin Chúa hai điều,
Đừng giữ lại khỏi con trước khi con chết:
8 Hãy dẹp xa khỏi con sự hư không và lời dối trá,
Đừng cho con sự nghèo khổ hay giàu sang,
Hãy cấp dưỡng bánh cho con phần của con thôi.
9 Kẻo con sẽ no nê rồi chối bỏ và nói: “YHWH là ai?”
Hay kẻo con sẽ bần cùng và trộm cắp,
Và làm tổn hại danh Đức Chúa Trời của con.
10 Đừng xúc xiểm đứa đầy tớ với chủ nó,
Kẻo nó sẽ nguyền rủa con và con mắc tội chăng.
11 Có một thế hệ nguyền rủa cha mình
Cũng chẳng chúc phước mẹ mình.
12 Có một thế hệ trong sạch trong mắt mình,
Và chẳng rửa sạch khỏi sự nhơ bẩn chúng.
13 Có một thế hệ, mắt nó cao ngạo,
Và mí mắt nó ngạo mạn biết bao!
14 Có một thế hệ, răng nó là gươm, và vuốt nó là dao,
Để nuốt chửng những người nghèo hèn khỏi đất,
Và những người túng thiếu khỏi loài người.
15 Con đỉa có hai con gái:
“Hãy cho! Hãy cho!”
Ba thứ, chúng chẳng chịu thỏa mãn,
Bốn thứ chẳng nói: “Đủ rồi!”
16 Mồ mả, dạ hiếm muộn, đất khan nước, và lửa,
Chẳng nói: “Đủ rồi!”
17 Con mắt chế giễu cha,
Và khinh thường việc vâng phục mẹ,
Các quạ của khe sẽ móc nó đi,
Và các chim ưng con sẽ ăn nó.
18 Ba thứ, chúng kỳ diệu quá với ta,
Và bốn thứ, ta không giải thích được chúng.
19 Đường chim ưng bay trên trời,
Đường rắn trên tảng đá,
Đường tàu trên lòng biển,
Và đường người đàn ông với người trinh nữ.
20 Đường lối của đàn bà ngoại tình là thế này:
Mụ ăn, và chùi miệng mình, và nói:
“Tôi chẳng làm điều vô pháp nào!”
21 Bởi ba việc, đất rúng động,
Và bởi bốn việc, nó không thể chịu nổi:
22 Bởi tên nô lệ mà được làm vua,
Và kẻ ngu dại mà được no nê bánh,
23 Bởi đứa dễ ghét mà lấy được chồng,
Và đứa tớ gái kế thừa bà chủ mình.
24 Bốn loài, chúng là nhỏ trên đất,
Nhưng chúng rất mực khôn ngoan:
25 Kiến là một dân không mạnh,
Và chúng chuẩn bị thức ăn mình vào mùa hè;
26 Thỏ rừng là một dân chẳng khỏe,
Và chúng đặt để nhà mình trong vầng đá;
27 Cào cào không có vua,
Và tất cả chúng xông pha thành đội ngũ;
28 Nhện (*) tóm bắt bằng tay,
Và nó ở trong cung vua.
(*) Từ này chỉ xuất hiện một lần duy nhất trong Kinh Thánh tại đây nên có nhiều tranh cãi rằng đây là con thằn lằn, hoặc thạch sùng. Bản King James dịch là nhện.
29 Ba con, chúng bước đi thật đẹp,
Và bốn con đi thật giỏi:
30 Sư tử mạnh nhất trong thú vật,
Và chẳng trở lui trước bất cứ gì;
31 Ngựa chiến (*), hay dê đực,
Và vị vua mà dân ở cùng người.
(*) Từ gốc ở đây là “con vật thắt lưng”. Có lẽ đây là từ chỉ ngựa chiến khi đang được nai nịt và siết giáp.
32 Nếu con có dại dột khi tự tôn mình,
Và nếu con có âm mưu,
Tay hãy lên miệng.
33 Thật ép sữa ra bơ,
Và ép mũi ra máu;
Thì ép giận ra tranh cãi.