Gióp – Chương 30
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 “Nhưng bây giờ những kẻ nhỏ hơn tôi chế nhạo tôi hàng ngày,
Những kẻ mà cha ông chúng, tôi từ chối xếp với đám chó chăn bầy của tôi.
2 Ngay cả sức mạnh của tay chúng có là gì với tôi?
Khi tuổi sung mãn trên chúng bị tiêu vong?
3 Vì thiếu thốn và vì đói kém mà phờ phạc,
Gặm đất khô từ xưa điêu tàn và hoang vắng.
4 Chúng nhổ cây cẩm quỳ bên bụi cây,
Và rễ cây bách xù là bánh của chúng.
5 Chúng bị đuổi khỏi ruột thịt;
Họ quát chúng như trộm cắp,
6 Để cư ngụ nơi dốc các khe,
Trong các hang đất và hốc đá.
7 Chúng tru tréo giữa các bụi cây,
Thông giao dưới các cây tầm ma.
8 Con cháu của kẻ ngu dại, thậm chí con cháu của kẻ vô danh,
Chúng bị tống ra khỏi xứ.
9 Và bây giờ tôi trở thành bài vè của chúng,
Và tôi là lời tiếng của chúng.
10 Chúng ghê tởm tôi, xa lánh khỏi tôi,
Và chẳng kiềm giữ nhổ vào mặt tôi.
11 Vì Ngài đã tháo dây cung tôi và hạ nhục tôi,
Nên chúng thả cương (*) trước mặt tôi.
(*) Tức là thả cửa, thả phanh sỉ nhục Gióp.
12 Bên phải tôi, bọn chồi non nhú lên,
Chúng đẩy bàn chân tôi,
Và chất lên tôi đường lối hủy diệt của chúng.
13 Chúng xóa đường nẻo tôi,
Chúng tăng thêm tai ương tôi,
Chúng chẳng có người giúp.
14 Chúng đến như một lỗ hổng lớn (*),
Dưới sự điêu tàn chúng lăn mình đến.
(*) Như một lỗ tường thành bị chọc thủng, quân thù ùa vào.
15 Nỗi kinh hoàng được đổ lên tôi;
Truy đuổi danh dự tôi như gió,
Và sự giải cứu tôi qua đi như mây.
16 Và bây giờ linh hồn tôi bị đổ ra trên tôi,
Những ngày khốn khổ nắm lấy tôi.
17 Ban đêm xương cốt tôi bị đâm chích trong tôi,
Và hàm tôi không nhả được xuống (*).
(*) Tức là nghiến răng không nhả được ra vì đau đớn liên tục.
18 Với sức mạnh lớn lao, y phục tôi biến đổi,
Túm lấy tôi như cổ áo tôi.
19 Ngài đã quẳng tôi xuống bùn,
Và tôi thành như bụi đất và tro tàn.
20 Con kêu gào lên Ngài, nhưng Ngài không đáp lời con;
Con đứng và Ngài chẳng đoái hoài con.
21 Ngài chuyển thành tàn nhẫn với con,
Bằng sức mạnh tay Ngài mà thù ghét con.
22 Ngài nhấc con lên gió, cho con cưỡi,
Và làm tiêu tan tài sản con.
23 Vì con biết Ngài sẽ trả con về sự chết,
Cũng là căn nhà được chỉ định cho mọi kẻ sống.
24 Thật Ngài sẽ chẳng vươn tay đến đống diệt vong (*),
Hay đến những kẻ kêu la trong sự hủy diệt của Ngài.
(*) Chỉ mồ mả.
25 Chẳng phải tôi đã khóc cho người có ngày gian khó,
Hay linh hồn tôi cảm thương cho người túng thiếu sao?
26 Nhưng tôi trông điều lành thì điều dữ đến,
Và chờ ánh sáng thì bóng tối đến.
27 Lòng tôi sôi sục và không an tịnh,
Những ngày khốn khổ ngăn trở tôi.
28 Tôi đi tang khóc không trong ánh mặt trời,
Tôi trỗi dậy kêu gào giữa hội đoàn.
29 Tôi trở thành anh em của rắn,
Và bạn bè với con cái đà điểu.
30 Da tôi đen sậm trên tôi,
Và xương cốt tôi nóng thiêu vì khô hạn.
31 Và đàn hạc tôi tang khóc,
Và sáo tôi cất tiếng khóc than.”