II Sa-mu-ên – Chương 18
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và Đa-vít kiểm đếm những người ở với ông, và đặt để trên họ các trưởng quan nghìn người và các trưởng quan trăm người.
2 Và Đa-vít sai phái những người ấy: một phần ba nơi tay Giô-áp, và một phần ba nơi tay A-bi-sai, con trai Xê-ru-gia, em trai Giô-áp, và một phần ba trong tay Y-tai, người Gát. Và vua nói với những người ấy: “Ta cũng phải xông pha cùng các ngươi.”
3 Nhưng những người ấy thưa: “Bệ hạ chớ xông pha! Vì nếu chúng tôi phải chạy trốn thì chúng sẽ không để tâm chúng tôi, nếu phân nửa chúng tôi có chết thì chúng cũng không để tâm chúng tôi. Nhưng giờ, giống như mười nghìn người chúng tôi, thì giờ tốt hơn là để bệ hạ làm cứu viện cho chúng tôi từ thành.”
4 Và vua nói với họ: “Điều gì là tốt trong mắt các ngươi, ta sẽ làm.” Và vua đứng bên cổng, và toàn dân chúng tiến ra theo hàng trăm và theo hàng nghìn.
5 Và vua truyền cho Giô-áp, và A-bi-sai, và Y-tai rằng: “Hãy nhẹ nhàng với chàng thanh niên Áp-sa-lôm vì ta.” Và tất cả những người ấy đều nghe được khi vua truyền cho tất cả các trưởng quan về việc Áp-sa-lôm.
6 Và những người ấy tiến ra cánh đồng để đối mặt với Is-ra-ên. Và trận chiến xảy ra trong rừng hoang Ép-ra-im.
7 Và tại đó, dân Is-ra-ên bị đánh hạ trước mặt các đầy tớ của Đa-vít, và tại đó có cuộc đánh giết lớn trong chính ngày ấy: hai mươi nghìn người.
8 Và rồi trận chiến ở đó lan ra bề mặt toàn xứ, và rừng hoang nuốt chửng còn nhiều người hơn là gươm nuốt, trong chính ngày ấy.
9 Và Áp-sa-lôm gặp mặt phải các đầy tớ của Đa-vít, và Áp-sa-lôm đang cưỡi trên một con la, và con la đến dưới mớ cành của một cây sồi lớn, và đầu chàng ta vướng vào cây sồi, và chàng ta bị giữ giữa trời và giữa đất, còn con la ở dưới chàng ta thì đi mất.
10 Và một người trông thấy và báo cho Giô-áp, và nói: “Kìa, tôi đã thấy Áp-sa-lôm bị treo trên một cây sồi.”
11 Và Giô-áp nói với người ấy là người báo với ông: “Thì kìa, ngươi đã thấy thì vì cớ gì ngươi không đánh hạ hắn ở đó xuống đất, và để ta thưởng cho ngươi chục bạc và một cái thắt lưng?”
12 Và người ấy nói với Giô-áp: “Cho dù tôi có cân được vào bàn tay mình nghìn bạc, tôi sẽ không tra tay mình lên con trai vua, vì vua đã truyền cho ông, và A-bi-sai, và Y-tai vào tai chúng tôi, rằng: ‘Bất cứ gì, hãy giữ gìn chàng thanh niên Áp-sa-lôm.’
13 Không thì tôi đã làm điều sai trái với mạng sống mình rồi: bất cứ việc gì cũng không giấu được khỏi vua, còn ông thì sẽ đứng cách xa (*)!”
(*) Tức là anh ta biết nếu mình giết Áp-sa-lôm thật, thì chính Giô-áp sẽ đứng cách xa anh ta ra để không liên quan gì đến anh ta.
14 Và Giô-áp nói: “Ta sẽ không chờ đợi thế này trước mặt ngươi đâu.” Và ông ta lấy ba cây lao vào bàn tay mình, và đâm chúng vào tim Áp-sa-lôm khi chàng ta vẫn đang còn sống, nơi giữa cây sồi.
15 Và mười thanh niên mang khí giới của Giô-áp vây quanh và đánh Áp-sa-lôm, và giết chết chàng ta.
16 Và Giô-áp thổi kèn và dân chúng trở lại khỏi việc đuổi theo Is-ra-ên, vì Giô-áp đã ngăn họ lại.
17 Và người ta lấy Áp-sa-lôm và quẳng chàng ta trong rừng hoang vào một cái hố lớn, và chất lên chàng ta một đống đá rất lớn. Và cả Is-ra-ên chạy trốn, mỗi người về lều trại mình.
18 Và trong đời mình, Áp-sa-lôm đã lấy và dựng cho mình một tấm bia trong thung lũng Nhà Vua, vì chàng ta nói: “Ta không có con trai (*) để lưu danh ta.” Và chàng ta gọi tấm bia theo tên mình, và nó được gọi là bia tưởng niệm Áp-sa-lôm cho đến ngày hôm nay.
(*) Có lẽ khi dựng tấm bia này, Áp-sa-lôm chưa sinh các con theo như trong [10] II Sa-mu-ên 14:27.
19 Và A-hi-mát, con trai Xa-đốc, nói: “Con xin chạy và đem tin mừng cho vua, rằng YHWH đã xét xử vua khỏi tay các kẻ thù người.”
20 Nhưng Giô-áp nói với cậu ta: “Con không phải người đem tin mừng ngày hôm nay đâu. Con sẽ đem tin mừng vào một ngày khác, còn hôm nay con sẽ không đem tin mừng, vì con trai vua đã chết.”
21 Và Giô-áp nói với một người Cút: “Hãy đi và thuật cho vua điều ngươi đã thấy.” Và người Cút cúi mình xuống với Giô-áp, và chạy đi.
22 Và A-hi-mát, con trai Xa-đốc, lại nói với Giô-áp thêm nữa: “Nhưng dù thế nào, con cũng xin chạy theo sau người Cút.” Và Giô-áp nói: “Con chạy thế này làm gì, con trai ta? Cũng sẽ chẳng có phần thưởng báo tin gì cho con đâu.”
23 “Nhưng dù thế nào, con sẽ chạy.” Và ông nói với cậu: “Hãy chạy đi.” Và A-hi-mát chạy theo con đường đồng bằng và vượt qua người Cút.
24 Và Đa-vít đang ngồi ở giữa hai cổng, và người canh gác đi lên vòm cổng theo tường và ngước mắt mình lên, và nhìn, thì kìa, một người đang chạy một mình mình.
25 Và người canh gác gọi và báo với vua. Và vua nói: “Nếu một mình nó, thì tin báo đang ở trong miệng nó.” Và người ấy càng chạy càng gần.
26 Và người canh gác thấy một người khác đang chạy, và người canh gác gọi người giữ cổng và nói: “Kìa, một người đang chạy một mình mình!” Và vua nói: “Người này cũng đem tin.”
27 Và người canh gác nói: “Tôi thấy dáng chạy của người đầu tiên là dáng chạy của A-hi-mát, con trai Xa-đốc.” Và vua nói: “Đây là một người tốt, và đến đem tin mừng.”
28 Và A-hi-mát gọi và nói với vua: “Bình an!” Và cậu sấp mặt mình xuống đất với vua, và thưa: “Chúc tụng YHWH Đức Chúa Trời của bệ hạ, Đấng đã nộp những kẻ đã cất tay mình lên chống lại chúa của con là đức vua!”
29 Nhưng vua nói: “Chàng thanh niên Áp-sa-lôm có an lành không?” Và A-hi-mát thưa: “Con đã thấy một đám huyên náo lớn khi Giô-áp sai một đầy tớ của đức vua và đầy tớ bệ hạ đi, nhưng con không biết là gì.”
30 Và vua nói: “Hãy quay sang bên và đứng đây.” Và cậu quay sang bên và đứng.
31 Và kìa, người Cút đến, và người Cút nói: “Chúa tôi là đức vua hãy nhận tin mừng. Vì YHWH hôm nay đã xét xử bệ hạ khỏi tay mọi kẻ nổi lên chống lại bệ hạ!”
32 Và vua nói với người Cút: “Chàng thanh niên Áp-sa-lôm có an lành không?” Và người Cút thưa: “Các kẻ thù của chúa tôi là đức vua, và tất cả những kẻ nổi lên chống lại để làm hại bệ hạ hãy trở nên như cậu thanh niên ấy!”
33 Và vua chấn động, và đi lên phòng trên cổng và than khóc, và nói thế này khi người đi: “Con trai ta, Áp-sa-lôm, con trai ta ơi! Con trai ta, Áp-sa-lôm ơi! Giá mà ta được chết thay con! Áp-sa-lôm, con trai ta, con trai ta ơi…”