II Sa-mu-ên – Chương 14

1 Và Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, nhận biết rằng tâm của vua đang hướng về Áp-sa-lôm.

2 Và Giô-áp sai đến Thê-cô-a và đón từ đó một người đàn bà khôn khéo, và bảo bà ấy: “Xin hãy giả vờ tang khóc, và mặc lên mình tang phục, và đừng thoa dầu, nhưng làm như một người đàn bà tang khóc người chết đã nhiều ngày nay rồi ấy.

3 Và hãy đến với vua, và thưa với người như lời này…” Và Giô-áp đặt những lời ấy vào miệng bà.

4 Và người đàn bà người Thê-cô-a thưa với vua – và bà ấy sấp mặt mình xuống đất và phủ phục mình, và thưa: “Đức vua cứu với!”

5 Và vua nói với bà: “Ngươi bị sao?” Và bà thưa: “Thật tôi là một phụ nữ góa bụa, và chồng tôi đã chết.

6 Và tớ gái bệ hạ có hai con trai. Và hai đứa chúng xô xát ngoài đồng, và không có người giải cứu giữa chúng, và một đứa đánh đứa kia và giết chết nó.

7 Và kìa, cả gia tộc trỗi dậy nghịch lại tớ gái bệ hạ và bảo: ‘Hãy nộp kẻ đánh giết anh em mình và bọn tao sẽ xử tử nó đền mạng người anh em nó mà nó đã giết, và bọn tao sẽ tận diệt ngay cả kẻ thừa kế ấy!’ Và họ sẽ dập tắt than hồng còn lại của tôi, để không chừa lại cho chồng tôi một danh hay hậu duệ nào trên mặt đất!”

8 Và vua nói với người đàn bà: “Hãy đi về nhà mình, còn ta sẽ truyền lệnh về ngươi.”

9 Và người đàn bà người Thê-cô-a thưa với vua: “Chúa tôi là đức vua, sự đồi bại hãy ở trên tôi và trên nhà cha tôi, còn đức vua và ngôi ngài thì vô tội!”

10 Và vua nói: “Đứa nào nói gì với ngươi, thì hãy đem nó đến ta, và nó sẽ không còn đụng đến ngươi thêm nữa đâu.”

11 Và bà ấy nói: “Xin đức vua nhớ đến YHWH Đức Chúa Trời của bệ hạ để người đòi nợ máu không gây thêm chết chóc, và họ sẽ không tiêu diệt con trai tôi.” Và ông nói: “Sự sống của YHWH (*), không một sợi tóc nào của con trai ngươi sẽ rơi xuống đất!”

(*) Xem chú thích [04] Dân số 14:21. Đây là một câu thề.

12 Và người đàn bà thưa: “Tớ gái bệ hạ xin thưa với chúa tôi là đức vua một lời.” Và vua bảo: “Nói đi.”

13 Và người đàn bà thưa: “Thế sao bệ hạ tính như thế này nghịch với dân của Đức Chúa Trời? Vì đức vua đã phán lời này như một người có tội, để đức vua không đem về kẻ bị trục xuất của mình.

14 Vì chúng ta đều sẽ phải chết và như nước đổ xuống đất, không hốt lại được. Nhưng Đức Chúa Trời chẳng cất mạng sống đi, mà suy tính phương cách để kẻ bị trục xuất không bị trục xuất khỏi Ngài.

15 Và giờ, tôi đã đến để thưa với đức vua là chúa tôi việc này vì dân chúng làm cho tôi sợ, và tớ gái bệ hạ đã bảo: ‘Mình sẽ xin thưa với đức vua, may ra đức vua sẽ làm theo lời của tớ gái người.

16 Vì đức vua sẽ nghe để giải cứu tớ gái người khỏi tay kẻ muốn tiêu diệt mình và con trai mình cùng nhau khỏi sản nghiệp của Đức Chúa Trời.’

17 Và tớ gái bệ hạ nói: ‘Lời của chúa mình là đức vua sẽ an dịu, vì như thiên sứ của YHWH, thì chúa mình – đức vua – là như vậy, nghe được điều lành và điều dữ.’ Và YHWH Đức Chúa Trời của bệ hạ sẽ ở cùng bệ hạ!”

18 Và vua trả lời và nói với người đàn bà: “Không được giấu khỏi ta việc mà ta sắp hỏi ngươi.” Và người đàn bà thưa: “Xin chúa tôi là đức vua hãy nói.”

19 Và vua nói: “Tay của Giô-áp ở với ngươi trong tất cả việc này?” Và người đàn bà trả lời và thưa: “Sự sống linh hồn Ngài, chúa tôi là đức vua, không người nào đi sang phải hay sang trái được khỏi mọi điều chúa tôi là đức vua phán. Vì đầy tớ bệ hạ, Giô-áp, ông ấy đã truyền cho tôi, và ông ấy đã đặt vào miệng tớ gái ngài tất cả những lời này.

20 Để đảo ngược cục diện sự việc, đầy tớ ngài Giô-áp đã làm việc này. Nhưng chúa tôi khôn ngoan như sự khôn ngoan của thiên sứ của Đức Chúa Trời, biết được mọi việc trên đất.”

21 Và vua nói với Giô-áp: “Kìa, ta sẽ làm việc này, nên hãy đi, đem chàng thanh niên Áp-sa-lôm về.”

22 Và Giô-áp sấp mặt mình xuống đất và phủ phục mình, và chúc tụng vua. Và Giô-áp nói: “Hôm nay đầy tớ bệ hạ biết rằng tôi đã tìm được ơn trong mắt bệ hạ, chúa tôi là đức vua, khi bệ hạ thực hiện lời đầy tớ người.”

23 Và Giô-áp trỗi dậy và đi đến Ghê-su-rơ, và đem Áp-sa-lôm về Giê-ru-sa-lem.

24 Và vua nói: “Nó hãy quay về nhà mình, còn mặt ta nó sẽ không được thấy.” Và Áp-sa-lôm quay về nhà mình và không được thấy mặt vua.

25 Và, trong cả Is-ra-ên không có người nào được tột cùng khen ngợi là đẹp trai như Áp-sa-lôm: từ bàn chân chàng, và cho đến đỉnh đầu chàng, không có tì vết gì nơi chàng.

26 Và khi chàng hớt tóc đầu mình – và rồi vào cuối mỗi năm khi chàng hớt đi vì nặng nề trên chàng, thì chàng hớt nó đi và cân tóc đầu mình, thì được hai trăm shê-kên (*) theo cân lượng của vua.

(*) Hơn 2 cân.

27 Và ba con trai và một con gái được sinh cho Áp-sa-lôm, và tên của cô là Ta-ma. Cô trở thành một phụ nữ ngoại hình xinh đẹp.

28 Và Áp-sa-lôm cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem tròn hai năm và không được thấy mặt vua.

29 Và Áp-sa-lôm sai người đến Giô-áp để phái ông ấy đến vua, nhưng ông ấy không chịu đến với ông. Và Áp-sa-lôm sai người thêm lần thứ hai, và ông ấy không chịu đến.

30 Và chàng nói với các đầy tớ mình: “Hãy xem: phần ruộng của Giô-áp ở bên tay ta, và ở đó ông ta có lúa mạch. Hãy đi và đốt nó bằng lửa.” Và các đầy tớ Áp-sa-lôm đốt phần ruộng bằng lửa.

31 Và Giô-áp trỗi dậy và đến Áp-sa-lôm, vào nhà và nói với ông: “Sao các đầy tớ cậu đốt phần ruộng của tôi bằng lửa?”

32 Và Áp-sa-lôm nói với Giô-áp: “Kìa, tôi đã sai người đến ông, nói: ‘Hãy đến đây, và tôi sẽ phái ông đến vua để thưa: “Con đã về từ Ghê-su-rơ làm gì? Con vẫn ở đó còn tốt hơn cho con. Nên bây giờ, con sẽ gặp mặt vua, và nếu có điều đồi bại gì nơi con, thì người hãy xử tử con đi.”’”

33 Và Giô-áp đến với vua và thuật lại cho vua, và người cho gọi Áp-sa-lôm. Và chàng đến với vua và phủ phục mình với người, sấp mặt mình xuống đất trước mặt vua. Và vua hôn Áp-sa-lôm.