Khởi Nguyên – Chương 48

1 Và rồi sau những việc này thì người ta bảo với Giô-sép: “Kìa, cha ngài ốm rồi.” Và chàng đem hai con trai chàng với chàng, Ma-na-se và Ép-ra-im.

2 Và người ta bảo Gia-cốp và nói: “Kìa, con trai ông là Giô-sép đến với ông.” Và Is-ra-ên gồng mình và ngồi dậy trên giường.

3 Và Gia-cốp nói với Giô-sép: “Đức Chúa Trời Toàn Năng đã hiện ra với ta ở Lu-xơ trong đất Ca-na-an và ban phước cho ta.

4 Và Ngài phán với ta: ‘Kìa, Ta sẽ làm cho con nảy nở và gia tăng con, và làm cho con thành một cộng đồng các dân tộc, và ban đất này cho dòng dõi con sau con làm tài sản vĩnh viễn.’

5 Và bây giờ, hai đứa con trai của con, những đứa đã được sinh cho con trong đất Ai Cập trước khi ta đến Ai Cập với con, Ép-ra-im và Ma-na-se, sẽ thuộc về ta. Như Ru-bên và Si-mê-ôn, chúng sẽ thuộc về ta.

6 Và những thân quyến của con mà con sinh ra sau chúng sẽ là thuộc về con. Chúng sẽ được gọi theo tên các anh của chúng trong sản nghiệp mình.

7 Còn ta, khi ta đến từ Pha-đan, Ra-chên đã qua đời dọc đường bên ta trong đất Ca-na-an, nơi còn cách một đoạn đường để đến được Ép-ra-ta. Và ta đã chôn bà ấy ở đó, trên con đường của Ép-ra-ta, chính là Bết-lê-hem.”

8 Và Is-ra-ên thấy các con trai Giô-sép, và nói: “Những đứa này là ai?”

9 Và Giô-sép thưa với cha mình: “Chúng là các con trai con mà Đức Chúa Trời đã ban cho con ở đây.” Và ông nói: “Đem chúng đến ta, và ta sẽ chúc phước cho chúng.”

10 Và mắt Is-ra-ên đã mờ vì tuổi tác, ông không thể thấy được. Và chàng đem chúng đến gần ông, và ông hôn chúng, và ôm chúng.

11 Và Is-ra-ên nói với Giô-sép: “Ta còn chẳng cầu được thấy mặt con nữa, và kìa, Đức Chúa Trời đã cho ta thấy cả dòng dõi con!”

12 Và Giô-sép đỡ chúng ra khỏi đầu gối ông, và sấp mình mũi chạm đất.

13 Và Giô-sép đem hai đứa chúng, Ép-ra-im bên phải chàng đến bên trái Is-ra-ên, và Ma-na-se bên trái chàng đến bên phải Is-ra-ên, và đem đến gần ông.

14 Và Is-ra-ên vươn tay phải mình ra và đặt trên đầu Ép-ra-im, và nó thì là đứa nhỏ, còn tay trái ông đặt trên đầu Ma-na-se, ông đưa tay mình cách cố ý, dù Ma-na-se là đứa đầu lòng.

15 Và ông chúc phước cho Giô-sép và nói: “Đức Chúa Trời, Đấng mà trước mặt Ngài các tổ phụ con là Áp-ra-ham và Y-sác đã bước đi, là Đức Chúa Trời đã chăn dắt con từ khi có con cho đến ngày nay,

16 vị Thiên Sứ, là Đấng đã cứu con khỏi mọi tai họa, hãy ban phước cho bọn trẻ, và hãy để danh con và danh các tổ phụ con là Áp-ra-ham và Y-sác được gọi trên chúng, và chúng được nảy nở thành vô số trên đất!”

17 Và Giô-sép thấy rằng cha chàng đặt tay phải ông lên đầu Ép-ra-im thì không vừa mắt mình, và chàng nhấc tay cha lên để đưa nó ra khỏi đầu Ép-ra-im mà lên đầu Ma-na-se.

18 Và Giô-sép nói với cha chàng: “Không phải vậy, cha của con ơi, vì đứa này là con đầu lòng. Hãy đặt tay phải cha lên đầu nó.”

19 Và cha chàng từ chối và nói: “Ta biết, con trai ta, ta biết. Nó cũng sẽ trở thành một dân tộc, và nó cũng sẽ lớn, nhưng tuy nhiên em trai nó, đứa nhỏ hơn, sẽ lớn hơn nó, và dòng dõi cậu sẽ trở thành vô số nước.”

20 Và ông ban phước cho chúng trong chính ngày ấy rằng: “Dân Is-ra-ên sẽ chúc phước nơi các cháu rằng: ‘Đức Chúa Trời làm cho bạn như Ép-ra-im và Ma-na-se!’” Và ông đặt Ép-ra-im trước mặt Ma-na-se.

21 Và Is-ra-ên nói với Giô-sép: “Kìa, ta sắp qua đời, và Đức Chúa Trời sẽ ở cùng con và khôi phục con về đất của các tổ phụ con.

22 Và ta ban cho con một sườn núi (*) trội hơn các anh em con, mà ta đã lấy từ tay dân A-mô-rít bằng gươm mình và bằng cung mình.”

(*) Gia-cốp chơi chữ: từ này trong tiếng Hê-bơ-rơ chính là Si-chem. Xem chương 34.