Khởi Nguyên – Chương 45
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và Giô-sép không thể cầm mình được trước tất cả những người đứng bên chàng, và chàng thét lên: “Hãy đi ra khỏi ta, tất cả mọi người!” Và không còn ai đứng với chàng khi Giô-sép tỏ mình cho các anh em chàng.
2 Và tiếng khóc của chàng vang lên, những người Ai Cập cũng nghe thấy, nhà Pha-ra-ôn cũng nghe thấy.
3 Và Giô-sép nói với các anh em mình: “Tôi là Giô-sép! Cha tôi còn sống không?” Và các anh em chàng không thể trả lời chàng vì họ đang bàng hoàng trước mặt chàng.
4 Và Giô-sép nói với các anh em mình: “Xin hãy đến gần tôi”, và họ đến gần. Và chàng nói: “Tôi là Giô-sép, đứa em trai của các anh, người mà các anh đã bán sang Ai Cập.
5 Và bây giờ, các anh đừng buồn cũng đừng giận mình (*) vì các anh đã bán tôi sang đây. Vì để bảo tồn sự sống mà Đức Chúa Trời đã phái tôi đi trước các anh.
(*) đừng nóng mắt mình.
6 Vì hai năm nay nạn đói đã ở trong xứ, và sẽ còn năm năm nữa không cày cấy, không gặt hái được cơ,
7 và Đức Chúa Trời đã phái tôi đi trước các anh để bảo tồn cho các anh một dòng dõi trên đất, và cứu mạng sống các anh bằng một cuộc giải cứu vĩ đại.
8 Và bây giờ, chẳng phải các anh đã phái tôi đến đây đâu, mà là Đức Chúa Trời, và Ngài đã lập tôi làm cha Pha-ra-ôn, và chúa tể cả nhà ông ấy, và người cai trị cả xứ Ai Cập.
9 Các anh hãy nhanh chóng mà lên với cha tôi và thưa với ông: ‘Giô-sép, con trai cha, nói thế này: Đức Chúa Trời đã lập con làm chúa tể cả xứ Ai Cập. Hãy xuống với con, đừng ở lại.
10 Và cha sẽ cư ngụ trong đất Gô-sen và ở gần con, cha và các con trai cha, và các con trai của các con trai cha, và bầy gia súc của cha, và đàn thú vật của cha, và tất cả những gì thuộc về cha.
11 Và con sẽ phụng dưỡng cha ở đó, vì còn năm năm đói kém nữa, kẻo cha và gia đình cha, và tất cả những gì thuộc về cha bị thiếu thốn.’
12 Và kìa, mắt các anh và mắt em trai tôi Bên-gia-min đã thấy rằng miệng tôi đang nói với các anh em,
13 và hãy thuật lại cho cha tôi mọi vinh quang của tôi tại Ai Cập và tất cả những gì anh em đã thấy, và mau chóng mà đem cha tôi xuống đây.”
14 Và chàng gục lên cổ Bên-gia-min em trai mình và khóc. Bên-gia-min cũng khóc trên cổ chàng.
15 Và chàng hôn tất cả anh em mình và khóc trên họ, và sau đó, các anh em chàng trò chuyện với chàng.
16 Và nhà Pha-ra-ôn nghe tiếng rằng: “Các anh em Giô-sép đến,” và điều đó là tốt lành trong mắt Pha-ra-ôn và trong mắt các đầy tớ ông ấy.
17 Và Pha-ra-ôn nói với Giô-sép: “Hãy nói với các anh em ngươi làm điều này: ‘Hãy chất đồ lên thú vật mình và đi đến xứ Ca-na-an
18 và rước cha các ngươi và nhà các ngươi, và đến với ta, và ta sẽ ban cho các ngươi phần tốt của đất Ai Cập, và các ngươi sẽ ăn màu mỡ của đất.
19 Và các ngươi được truyền lệnh làm điều này: hãy lấy cho mình xe cộ từ đất Ai Cập cho các con trẻ của các ngươi, và cho các bà vợ của các ngươi, và chở cha ngươi mà đến.
20 Mắt các ngươi cũng chớ xót tài sản mình, vì chính những thứ tốt lành của cả xứ Ai Cập sẽ thuộc về các ngươi.’”
21 Và các con trai Is-ra-ên đã làm như vậy, và Giô-sép giao cho họ xe cộ theo lệnh của Pha-ra-ôn, và chàng đưa cho họ lương thảo đi đường.
22 Và chàng tặng cho tất cả bọn họ mỗi người một bộ y phục, còn cho Bên-gia-min thì chàng tặng ba trăm miếng bạc và năm bộ y phục.
23 Và chàng gửi về cho cha chàng như thế này: mười con lừa đực chở các vật tốt lành của Ai Cập, và mười con lừa cái chở lúa mì, và bánh, và lương thực cho cha chàng đi đường.
24 Và Giô-sép phái anh em chàng đi, và họ ra đi. Và chàng bảo họ: “Đừng cãi cọ dọc đường.”
25 Và họ đi lên từ Ai Cập, và vào đất Ca-na-an, đến với Gia-cốp cha họ.
26 Và họ bảo với ông rằng: “Giô-sép vẫn còn sống,” và rằng “cậu ấy là người cai trị cả đất Ai Cập”. Và tâm Gia-cốp dửng dưng vì ông chẳng tin họ.
27 Và họ nói cho ông tất cả những lời của Giô-sép mà chàng đã nói với họ, và ông thấy xe cộ mà Giô-sép gửi đến để chở ông: và tâm linh Gia-cốp cha họ hồi tỉnh.
28 Và Is-ra-ên nói: “Đủ rồi! Giô-sép con trai ta vẫn còn sống! Ta sẽ đi và sẽ gặp nó trước khi ta qua đời!”