Khởi Nguyên – Chương 42
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và Gia-cốp thấy rằng có lúa mì ở Ai Cập, và Gia-cốp nói với các con trai ông: “Sao các con ngồi nhìn nhau vậy?”
2 Và ông nói: “Kìa, ta nghe rằng có lúa mì ở Ai Cập. Các con hãy xuống đó và mua cho chúng ta từ đó, và chúng ta sẽ sống và sẽ không chết.”
3 Và mười người anh của Giô-sép xuống mua lúa từ Ai Cập.
4 Còn Bên-gia-min em trai Giô-sép thì Gia-cốp không sai đi với các anh cậu, vì ông bảo: ”kẻo tai họa xảy đến cho nó.”
5 Và các con trai Is-ra-ên đến để mua giữa những người đang đến, vì nạn đói đã xảy ra trong xứ Ca-na-an.
6 Còn Giô-sép chính là tể tướng trên xứ, chính là người bán cho toàn dân của xứ. Và các anh Giô-sép đến sấp mình xuống, mũi chạm đất trước ông.
7 Và Giô-sép thấy các anh mình thì nhận ra họ, nhưng ông tỏ mình như người xa lạ với họ và phán với họ cách cứng rắn, và nói với họ: “Các ngươi từ đâu đến?” Và họ nói: “Từ xứ Ca-na-an để mua lương thực ạ.”
8 Và Giô-sép nhận ra các anh mình, còn họ không nhận ra chàng.
9 Và Giô-sép nhớ lại những giấc mộng mà chàng đã mơ về họ, và nói với họ: “Các ngươi là gián điệp đến để xem những chỗ hở của xứ!”
10 Và họ nói với chàng: “Không đâu, chúa tôi! Mà các đầy tớ ngài đến để mua lương thực!
11 Tất cả chúng tôi là các con trai của một người. Chúng tôi là những người ngay lành; các đầy tớ của ngài không phải là gián điệp đâu!”
12 Và chàng nói với họ: “Không phải. Mà các ngươi đến để xem những chỗ hở của xứ.”
13 Và họ nói: “Các đầy tớ ngài có mười hai anh em trai. Chúng tôi là các con trai của một người, ở đất Ca-na-an. Và kìa: đứa em út hôm nay đang ở với cha chúng tôi, và một người thì không còn nữa.”
14 Và Giô-sép nói với họ: “Đúng như điều mà ta đã nói với các ngươi rằng các ngươi là gián điệp!
15 Các ngươi sẽ bị thử nơi điều này: bởi mạng sống của Pha-ra-ôn (*), các ngươi sẽ không đi ra được khỏi đây, chỉ trừ phi đứa em út của các ngươi đến đây.
(*) Đây là một câu thề.
16 Hãy cử một người từ các ngươi về và đem em trai các ngươi đến, còn các ngươi sẽ bị giam cầm lại, và lời của các ngươi sẽ được thử nghiệm xem sự thật có ở với các ngươi. Còn nếu không, bởi mạng sống của Pha-ra-ôn (*): rằng các ngươi là gián điệp!”
(*) Đây là một câu thề.
17 Và chàng gom họ vào tù ba ngày.
18 Và Giô-sép nói với họ vào ngày thứ ba: “Hãy làm điều này và được sống – Ta là người kính sợ Đức Chúa Trời –
19 nếu các ngươi là những người ngay lành thì một anh em của các ngươi sẽ bị giam trong nhà ngục của các ngươi, còn các ngươi hãy đi đem lúa mì về cứu đói nhà các ngươi.
20 Và các ngươi sẽ đem em trai các ngươi, đứa út, đến ta, và lời của các ngươi sẽ được xác thực, và các ngươi sẽ không chết.” Và họ làm vậy.
21 Và mỗi người nói với anh em mình: “Chúng ta thật là những kẻ có tội với em trai chúng ta, người mà chúng ta đã thấy nỗi khốn khổ của tâm hồn khi nó van xin chúng ta, mà chúng ta đã chẳng nghe. Vì vậy nỗi khốn khổ này đến với chúng ta.”
22 Và Ru-bên trả lời họ rằng: “Chẳng phải anh đã nói với các em rằng đừng phạm tội với thằng bé sao? Mà các em đã chẳng nghe! Và kìa: máu của nó cũng đang bị đòi rồi.”
23 Và họ không biết rằng Giô-sép nghe được, vì một người thông dịch đã ở giữa bọn họ (*).
(*) Ý ở đây là họ tưởng Giô-sép không nói được tiếng Hê-bơ-rơ, vì đã có một người thông dịch đứng giữa họ và Giô-sép, và Giô-sép khi nói chuyện với họ đã nói bằng tiếng Ai Cập.
24 Và chàng quay khỏi họ và khóc, và trở lại với họ và phán với họ. Và chàng bắt Si-mê-ôn từ họ và trói anh ta trước mắt họ.
25 Và Giô-sép truyền dặn, và người ta đổ đầy lúa mì vào các bao của họ và trả bạc họ lại, mỗi người vào túi của mình, và cấp cho họ lương thảo đi đường. Và chàng làm như vậy với họ.
26 Và họ chất lúa mình lên lừa mình, và đi khỏi đó.
27 Và một người mở bao mình ra để lấy rơm cỏ cho lừa mình ở chỗ trọ thì nhìn thấy bạc của mình: và kìa, nó ở trong miệng bao anh ta.
28 Và anh ta nói với các anh em mình: “Bạc của tôi đã trở lại, và kìa, lại còn ở trong túi tôi nữa!” Và tim họ vọt bắn ra (*), và họ run rẩy, mỗi người nói với anh em mình: “Đức Chúa Trời đã làm gì cho chúng ta thế này?!”
(*) Quả tim của họ đương nhiên không thực sự văng ra khỏi lồng ngực. Đây là cách nói cổ chỉ việc hết hồn, bàng hoàng, chết điếng người.
29 Và họ đến với Gia-cốp cha họ ở đất Ca-na-an, và kể lại cho ông mọi điều đã xảy ra cho họ rằng:
30 “Người là chúa tể xứ ấy đã nói với chúng con cách cứng rắn, và gán cho chúng con là gián điệp xứ ấy.
31 Và chúng con đã thưa với ông ta: ‘Chúng tôi là những người ngay lành, chúng tôi không phải là gián điệp đâu.
32 Chúng tôi có mười hai anh em trai, là các con trai của cha chúng tôi; một người không còn nữa, còn cậu út hôm nay ở với cha chúng tôi ở xứ Ca-na-an.’
33 Và người là chúa tể của xứ ấy nói với chúng con: ‘Ta sẽ biết rằng các ngươi là người ngay lành nơi điều này: hãy để một anh em của các ngươi lại với ta, và hãy lấy đồ cứu đói gia đình các ngươi và đi đi,
34 và hãy đem em trai các ngươi, đứa út, đến ta, và ta sẽ biết rằng các ngươi không phải là gián điệp, mà các ngươi là những người ngay lành. Ta sẽ giao người anh em của các ngươi lại cho các ngươi, và các ngươi sẽ buôn bán trong xứ.’”
35 Và thế rồi họ trút bao mình ra, và kìa, mỗi người túi bạc mình đều ở trong bao mình; và họ thấy các túi bạc của họ – họ và cha họ – và họ sợ hãi.
36 Và Gia-cốp cha họ nói với họ: “Chúng mày cướp đi người thân ta! Giô-sép không còn, Si-mê-ôn cũng không còn, và Bên-gia-min chúng mày sẽ đem đi nữa! Tất cả đều đổ trên ta hết!”
37 Và Ru-bên nói với cha mình rằng: “Cha hãy giết chết hai đứa con trai của con đi nếu con không đem cậu ấy về cho cha. Hãy giao cậu ấy vào tay con đi, và con sẽ đưa cậu ấy về cho cha.”
38 Và ông nói: “Con trai ta sẽ không xuống với các con đâu, vì anh nó đã chết rồi, và nó còn lại một mình nó mà thôi. Và nếu tai họa xảy đến với nó trên con đường mà trên ấy các con sẽ đi, thì các con đem tóc bạc của ta xuống mồ trong khổ đau!”