I Cô-rinh-tô – Chương 4
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Loài người hãy kể chúng tôi như vậy, như những đầy tớ của Đấng Christ, và các quản gia những bí ẩn của Đức Chúa Trời.
2 Hơn nữa nơi những người quản gia thì bị đòi hỏi rằng người phải được thấy là trung tín.
3 Còn đối với tôi, ấy là chuyện nhỏ: rằng tôi bị xét đoán bởi các bạn hay bởi ngày của loài người (*). Nhưng tôi cũng không xét đoán chính mình.
(*) Chỉ ngày xét xử của loài người, đối nghịch với “ngày của Chúa”, tức Ngày Phán Xét của Ngài.
4 Vì tôi không thấy điều gì nơi chính mình, nhưng không phải bởi điều này mà tôi được xưng công chính. Còn Đấng xét đoán tôi là Chúa.
5 Cho nên đừng xét đoán gì trước thời điểm, cho đến khi nào Chúa đến, Đấng cũng sẽ chiếu sáng những điều được che giấu của bóng tối, và phơi bày những mưu định của các trái tim. Và bấy giờ, sự khen ngợi sẽ đến với mỗi người từ Đức Chúa Trời.
6 Những điều này, các anh em, tôi đã chuyển lên chính tôi và A-pô-lô vì các bạn, để các bạn có thể học được nơi chúng tôi: “đừng nghĩ quá điều đã được chép,” để không người nào kiêu căng về một người chống lại người khác.
7 Vì ai phân biệt (*) gì bạn? Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh? Và nếu bạn đã nhận lãnh, sao bạn khoe khoang như đã không nhận lãnh?
(*) Coi là khác biệt. Phân biệt đối xử.
8 Các bạn đã no đủ rồi! Các bạn đã giàu có rồi! Các bạn đã làm vua mà không có chúng tôi! Và giá như các bạn làm vua thật để chúng tôi cũng cùng làm vua với các bạn!
9 Vì tôi cho rằng Đức Chúa Trời đã đặt các sứ đồ chúng tôi xuống cuối, như những người bị chỉ định xử tử, vì chúng tôi đã trở thành vật trình diễn cho thế gian, và cho các thiên sứ, và cho loài người.
10 Chúng tôi là bọn khờ vì Đấng Christ, còn các bạn là những người khôn ngoan trong Đấng Christ. Chúng tôi yếu đuối, còn các bạn mạnh mẽ. Các bạn được tôn trọng, còn chúng tôi bị khinh thường.
11 Đến tận giờ này, chúng tôi đang vừa đói vừa khát, và trần truồng, và bị đánh đập, và vô gia cư.
12 Và chúng tôi làm việc lao khổ với bàn tay mình. Khi bị nguyền rủa, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi chịu đựng;
13 khi bị nói xấu, chúng tôi khẩn nài. Chúng tôi đã trở nên như rác rưởi của thế gian, cặn bã của mọi thứ, cho đến bây giờ.
14 Tôi viết những điều này không phải để làm các bạn xấu hổ, nhưng khuyên răn các bạn như những đứa con yêu dấu của tôi.
15 Vì dù các bạn có muôn vạn người hướng dẫn trong Đấng Christ, nhưng không nhiều cha: vì qua Tin Lành, tôi đã sinh ra các bạn trong Đấng Christ JESUS.
16 Vậy, tôi nài khuyên các bạn: hãy là những người bắt chước tôi.
17 Vì việc này, tôi đã phái đến các bạn Ti-mô-thê, người là đứa con yêu dấu và trung tín của tôi trong Chúa, người sẽ nhắc lại cho các bạn đường lối của tôi trong Đấng Christ, theo như tôi dạy trong mọi Hội Thánh mọi nơi.
18 Vài người đang kiêu căng, như thể tôi sẽ không đến với các bạn.
19 Nhưng tôi sẽ đến nhanh chóng với các bạn, nếu Chúa muốn, và tôi sẽ biết không phải lời nói của những kẻ kiêu căng ấy, nhưng quyền năng.
20 Vì vương quốc Đức Chúa Trời chẳng phải là ở nơi lời nói suông đâu, nhưng là nơi quyền năng.
21 Các con muốn gì: Ta đến với các con bằng roi, hay bằng tình yêu thương và linh dịu dàng?