Mặc Khải – Chương 4

1 Sau những điều này tôi nhìn xem, và kìa, một cánh cửa mở ra trên trời! Và tiếng ban đầu mà tôi đã nghe thấy như kèn phán với tôi rằng: “Hãy lên đây, và Ta sẽ chỉ cho con những gì phải xảy ra sau những điều này.”

2 Và lập tức tôi đã ở trong linh, và kìa, một ngai được đặt trên trời, và trên ngai là một Đấng đang ngồi,

3 trông giống như đá thạch anh và mã não, và cầu vồng chung quanh ngai trông giống như ngọc phỉ thúy.

4 Và quanh ngai ấy là hai mươi bốn ngai, và trên các ngai ấy là hai mươi bốn trưởng lão trong y phục trắng đang ngồi, và trên đầu họ là các mão miện bằng vàng.

5 Và từ ngai phát ra những tia chớp, và các tiếng nói, và sấm sét, và bảy ngọn đèn lửa đang cháy trước ngai Ngài, chính là bảy linh của Đức Chúa Trời.

6 Và trước ngai như là một biển thủy tinh giống pha lê, và giữa ngai và chung quanh ngai là bốn sinh vật đầy những mắt phía trước và phía sau.

7 Và sinh vật thứ nhất giống như sư tử, và sinh vật thứ hai giống như bò con, và sinh vật thứ ba có mặt như người, và sinh vật thứ tư giống như đại bàng đang bay.

8 Và bốn sinh vật ấy, mỗi một vị trong bọn họ có sáu cánh, chung quanh và bên trong đầy những mắt, và không ngừng ngày và đêm nói:

“Thánh thay, thánh thay, thánh thay,

Chúa là Đức Chúa Trời Toàn Năng,

Đấng đã có, và đang có, và đang đến!”

9 Và khi nào các sinh vật dâng vinh quang, và tôn trọng, và cảm tạ lên Đấng đang ngồi trên ngai, lên Đấng sống đến mãi mãi,

10 hai mươi bốn trưởng lão sẽ phủ phục trước Đấng đang ngồi trên ngai và thờ lạy Đấng sống đến mãi mãi, và ném các mão miện của mình trước ngai, nói:

11 “Ngài thật xứng đáng, Chúa và Đức Chúa Trời thánh khiết của chúng con,

Được nhận vinh quang, và tôn trọng, và quyền uy,

Vì Ngài đã tạo dựng tất cả

Và bởi ý muốn Ngài, chúng hiện hữu và được tạo dựng.”