Mác – Chương 5
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và họ sang đến bên kia biển, vào vùng Ga-đa-ra.
2 Và khi Ngài ra khỏi thuyền, lập tức một người có uế linh từ các mồ mả ra gặp Ngài,
3 là người có chỗ cư ngụ ở giữa các mồ mả, cũng chẳng ai trói được anh ta lại dù bằng xích.
4 Vì anh ta đã thường xuyên bị cùm và xích trói lại rồi, mà xích đã bị bứt đứt vụn bởi anh ta, và cùm bị đập nát, cũng không ai đủ sức chế ngự được anh ta.
5 Và suốt cả đêm và ngày, trên đồi núi và trong các mồ mả, anh ta gào khóc, và cứa đập mình bằng đá.
6 Thấy JESUS từ đằng xa, anh ta chạy ra và thờ lạy Ngài,
7 và lớn tiếng rú lên, nói: “Tôi và Ngài can gì, JESUS, Con Trai Đức Chúa Trời Tối Cao? Tôi nài xin Ngài bởi Đức Chúa Trời, đừng hành hạ tôi!”
8 Vì Ngài đã phán với nó: “Hãy ra khỏi người ấy, uế linh.”
9 Và Ngài hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Và nó trả lời rằng: “Tên tôi là ‘Quân Đoàn’, vì chúng tôi đông đảo”,
10 và van xin Ngài thống thiết rằng đừng đuổi chúng ra khỏi vùng.
11 Ở đó có một đàn lợn lớn đang ăn trên các núi.
12 Và tất cả các quỷ van xin Ngài rằng: “Hãy đuổi chúng tôi vào những con lợn, để chúng tôi nhập vào chúng.”
13 Và JESUS liền cho phép chúng. Và các uế linh thoát ra, nhập vào những con lợn, và cái đàn ấy lao qua triền dốc xuống biển. Chúng khoảng hai nghìn con và chết ngộp dưới biển.
14 Còn những người chăn lợn đã chạy trốn và loan báo trong thành và trong vùng đồng quê. Và người ta đi ra để xem điều gì đã xảy ra.
15 Và họ đến với JESUS, và thấy người có quỷ “Quân Đoàn” ám đang ngồi, và được mặc cho, và sáng suốt, thì họ sợ hãi.
16 Và những người chứng kiến thuật cho họ chuyện gì đã xảy đến cho người bị quỷ nhập, và về số lợn.
17 Và họ bắt đầu nài xin Ngài đi khỏi các địa phận của họ.
18 Và khi Ngài bước vào thuyền, người bị quỷ nhập nài xin Ngài để anh ta có thể được ở cùng Ngài.
19 Nhưng JESUS không cho anh, mà phán với anh: “Hãy đi về nhà con với những người thân của con và thuật lại cho họ những điều lớn lao nhường nào Chúa đã làm cho con và đã thương xót con.”
20 Và anh ta đi, và bắt đầu rao giảng khắp Đê-ca-bô-lơ (*) JESUS đã làm cho anh những điều lớn lao thế nào, và tất cả đều trầm trồ.
(*) Mười thành.
21 Và JESUS lại đi thuyền vượt qua bên kia. Một đám đông lớn tụ họp lại Ngài, và Ngài đang ở bên biển.
22 Và kìa, một trong những viên quản lý nhà hội tên là Giai-ru đến và thấy Ngài. Ông phủ phục dưới chân Ngài,
23 và nài xin Ngài thống thiết, nói rằng: “Con gái nhỏ của con đang hấp hối, nhưng Ngài hãy đến đặt tay lên nó để nó được chữa lành và sống.”
24 Và Ngài đi cùng ông. Và một đám đông lớn đi theo Ngài và lấn ép Ngài.
25 Và một phụ nữ nọ bị rong huyết đã mười hai năm,
26 và đã chịu khổ nhiều bởi nhiều thầy thuốc, và đã tiêu tốn tất cả những gì mình có mà chẳng ích lợi gì nhưng còn trở nên tồi tệ hơn.
27 Nghe được về JESUS, nàng đến từ phía sau trong đám đông, chạm vào áo Ngài.
28 Vì nàng nói rằng: “Chỉ chạm được vào áo Ngài là mình sẽ được chữa lành.”
29 Và ngay lập tức, giếng máu của nàng khô lại. Và nàng nhận biết trong thân thể rằng nàng đã được chữa lành khỏi chứng bệnh.
30 Và JESUS liền nhận biết trong chính Ngài quyền năng đã phát ra từ Ngài. Quay lại đám đông, Ngài phán: “Ai đã chạm vào áo Ta?”
31 Và các môn đồ Ngài thưa với Ngài: “Ngài thấy đám đông đang chen lấn Ngài, và nói ‘ai chạm vào Ta’ ư?”
32 Và Ngài nhìn quanh để xem người đã làm điều này.
33 Còn người phụ nữ biết điều gì đã xảy đến cho nàng, kính sợ và run rẩy đến và phủ phục trước Ngài và thưa với Ngài toàn bộ sự thật.
34 Nhưng Ngài phán với nàng: “Con gái, đức tin của con đã cứu con; hãy đi bình an và được lành khỏi bệnh mình.”
35 Khi Ngài vẫn còn đang nói, người ta đến từ chỗ viên quản lý nhà hội nói rằng: “Con gái ông đã chết rồi. Vì sao vẫn còn làm phiền Thầy?”
36 Nhưng ngay khi JESUS nghe được lời ấy nói ra, Ngài phán với viên quản lý nhà hội: “Đừng sợ, hãy chỉ tin thôi.”
37 Và Ngài không cho bất cứ ai cùng theo Ngài ngoại trừ Phi-e-rơ, và Gia-cơ, và Giăng em trai Gia-cơ.
38 Và Ngài đi đến nhà viên quản lý nhà hội, và thấy lắm điều om sòm, than khóc và gào thét.
39 Và khi vào, Ngài phán với họ: “Sao các ngươi om sòm và than khóc vậy? Bé gái chẳng chết đâu, mà đang ngủ.”
40 Và chúng chế nhạo Ngài. Nhưng khi Ngài đã đuổi tất cả ra ngoài, Ngài mang cha của bé gái, và người mẹ, và những người ở cùng Ngài và tiến vào nơi bé gái đang nằm.
41 Và Ngài cầm tay bé gái, phán với nó: “Ta-li-tha cum-mi”; dịch ra là: “Bé gái, Ta phán với con: trỗi dậy.”
42 Và ngay lập tức bé gái trỗi dậy và bước đi, vì nó đã mười hai tuổi. Và họ kinh ngạc sửng sốt tột độ.
43 Và Ngài nghiêm khắc căn dặn họ rằng không ai được biết việc này, và bảo cho cô bé ăn.