Hê-bơ-rơ – Chương 4

1 Vậy chúng ta hãy kính sợ, kẻo khi lời hứa vẫn còn để tiến vào sự an nghỉ của Ngài, ai đó trong các bạn có vẻ bị thiếu hụt chăng.

2 Vì chúng ta cũng đã được truyền giảng cho cũng như những người đó, nhưng Lời nghe được đã chẳng ích lợi gì cho những người đó, khi không được hiệp cùng với đức tin nơi những người nghe.

3 Vì chúng ta là những người tin thì tiến vào sự an nghỉ theo như Ngài đã phán:

“Như Ta đã thề trong cơn thịnh nộ Ta:

Chúng sẽ chẳng tiến được vào sự an nghỉ của Ta!”

Dù các công việc đã được hoàn tất từ khi tạo lập thế gian.

4 Vì có chỗ Ngài đã phán về thứ bảy thế này:

“Và Đức Chúa Trời nghỉ vào ngày thứ bảy khỏi mọi công việc Ngài.”

5 Và lại về điều này:

Chúng sẽ chẳng tiến được vào sự an nghỉ của Ta!

6 Vì vậy còn một số người sẽ tiến vào được nó, còn những người trước đã được truyền giảng cho đã không vào được vì bất vâng phục.

7 Lại nữa, Ngài đã định một ngày nhất định là “ngày nay”, phán bởi Đa-vít, sau một thời gian dài, như đã phán:

“Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,

Chớ cứng tâm mình lại.”

8 Vì nếu Giô-suê đã cho họ an nghỉ, Ngài đã không còn nói về một ngày khác sau những điều này.

9 Thế thì vẫn còn một Sa-bát (*) cho dân sự của Đức Chúa Trời.

(*) “Sabbatismos”, tức “giữ Sa-bát”, từ gốc là “Sabbaton” có nghĩa là “ngày Sa-bát”.

10 Vì người nào tiến vào sự an nghỉ của Ngài, người ấy cũng sẽ nghỉ khỏi các công việc mình, cũng như Đức Chúa Trời khỏi việc của Ngài.

11 Vậy chúng ta hãy nỗ lực để tiến vào được sự an nghỉ đó, để không có một người nào sa ngã theo cùng một tấm gương của những kẻ bất vâng phục.

12 Vì Lời của Đức Chúa Trời là sống động và hiệu năng, và sắc hơn mọi gươm hai lưỡi, và xuyên thấu đến nỗi phân chia cả hồn lẫn linh, cả khớp lẫn tủy, và phán xét các tư tưởng và ý định của trái tim.

13 Và chẳng có tạo vật nào là không rõ ràng trước mắt Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và bị phơi bày trước mắt Ngài, Đấng mà chúng ta khai trình cùng.

14 Vậy, có được một thầy tế lễ cả vĩ đại đã vượt qua các tầng trời, JESUS Con Trai Đức Chúa Trời, chúng ta hãy giữ lấy lời tuyên xưng.

15 Vì chúng ta không có một thầy tế lễ cả chẳng thể cảm thông những yếu đuối của chúng ta, nhưng một vị đã bị cám dỗ tương tự trong mọi sự mà không phạm tội.

16 Vậy, chúng ta hãy tiến đến ngai ân điển với sự mạnh dạn, để chúng ta có thể nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ kịp thời.