Gióp – Chương 38
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và YHWH trả lời Gióp từ bão lốc và phán:
2 “Kẻ này là ai mà làm mờ ám thiên mệnh
Bằng những lời lẽ không hiểu biết?
3 Hãy thắt lưng mình như một dũng sĩ,
Và Ta sẽ hỏi con, và con sẽ trả lời Ta!
4 Con đã ở đâu khi Ta lập nền trái đất?
Hãy nói đi, nếu con hiểu biết!
5 Chắc con biết ai đã ấn định kích thước nó,
Và ai đã căng dây đo trên nó?
6 Các lỗ trụ nó lút vào cái gì?
Hay ai đã đặt hòn đá góc của nó
7 Khi các vì sao buổi sáng cùng reo mừng
Và tất cả các con trai Đức Chúa Trời hò reo
8 Và đã đóng biển lại bằng các cửa
Khi nó phun trào như ra từ tử cung?
9 Khi Ta đặt để mây làm y phục nó,
Và bóng tối mù mịt làm tã quấn nó.
10 Và ấn định (*) trên nó sắc lệnh Ta,
Và đặt để then cài và các cửa.
(*) Từ gốc là “đập vỡ”. Có học giả cho rằng câu Kinh Thánh này đang nói đến việc Đức Chúa Trời đã vỡ chỗ đất đáy biển thành một cái “nôi” để đặt đứa bé mới sinh đang quấn tã là biển cả vào đấy.
11 Và phán: ‘Ngươi sẽ đến được đến đây, và sẽ không đi tiếp,
Và các cơn sóng ngạo nghễ của ngươi sẽ dừng tại đây!’
12 Từ những ngày của mình (*),
Con đã truyền lệnh cho buổi sáng,
Và tỏ cho bình minh chỗ của nó,
(*) Từ khi sinh ra.
13 Để phủ lấy các tận cùng trái đất,
Và những kẻ gian ác bị lắc khỏi nó chưa?
14 Nó chuyển mình như đất sét dấu ấn,
Và chúng trình diện mình như y phục.
15 Và ánh sáng của kẻ ác bị giữ lại khỏi chúng,
Và cánh tay giương cao bị bẻ gãy.
16 Con đã vào đến các nguồn của biển,
Và bước đi khảo sát vực thẳm chưa?
17 Các cổng sự chết đã được mở ra cho con,
Và con thấy các cổng bóng sự chết rồi chăng?
18 Con đã xem xét bề rộng của đất?
Hãy nói đi, nếu con biết hết nó!
19 Đâu là con đường ánh sáng cư ngụ đây?
Và bóng tối, đâu là chỗ của nó đây?
20 Để con đem nó về địa giới nó,
Và để con hiểu các lối nhà nó?
21 Con biết, vì bấy giờ con đã sinh ra!
Và số ngày của con thật là nhiều!
22 Con đã vào các kho tuyết,
Và thấy các kho chứa mưa đá,
23 Mà ta đã để dành cho thời hoạn nạn,
Cho ngày trận mạc và chiến tranh?
24 Đâu là con đường ánh sáng phân chia đây,
Phân tán gió đông trên đất?
25 Ai đã phân kênh cho nước lũ,
Và đường cho sấm chớp,
26 Để mưa lên đất không người,
Đồng hoang không có con người trong nó,
27 Để tưới nhuần nơi điêu tàn và hoang vắng,
Và khiến rau cỏ mọc nhú lên?
28 Có cha cho mưa không?
Hay ai đã sinh ra những giọt sương đêm?
29 Băng đá ra từ lòng ai?
Và sương muối của trời, ai đã đẻ ra nó?
30 Nước ẩn mình như đá,
Và mặt vực bị đóng băng.
31 Con buộc được chòm Thất tinh lại,
Hay mở được dây trói Thiên lang không?
32 Con đem được sao Hoàng Đạo ra theo thì của mình,
Và Bắc Đẩu với các con nó, con dẫn được chứ?
33 Con có biết quy định của các tầng trời?
Hay đặt để được thẩm quyền nó trên đất?
34 Con có cất được tiếng mình với mây,
Và ồ ạt nước sẽ phủ xuống con không?
35 Con có sai được sấm chớp đi, và chúng đi,
Và chúng thưa với con: ‘Chúng tôi đây’ không?
36 Ai đặt sự khôn ngoan vào lòng?
Hay ai đã ban sự thông hiểu vào nội tâm?
37 Ai đếm được mây với sự khôn ngoan?
Và ai nghiêng được các vò của trời xuống?
38 Khi bụi đất đúc lại thành khối,
Và đất cục dính vào nhau?”