Ê-xơ-tê – Chương 7
STT | Cựu Ước | Tân Ước |
---|---|---|
01 | Khởi Nguyên | Ma-thi-ơ |
02 | Xuất Hành | Mác |
03 | Lê-vi | Lu-ca |
04 | Dân Số | Giăng |
05 | Nhị Luật | Công Vụ |
06 | Giô-suê | Rô-ma |
07 | Thẩm Phán | I Cô-rinh-tô |
08 | Ru-tơ | II Cô-rinh-tô |
09 | I Sa-mu-ên | Ga-la-ti |
10 | II Sa-mu-ên | Ê-phê-sô |
11 | I Các Vua | Phi-líp |
12 | II Các Vua | Cô-lô-se |
13 | I Sử Ký | I Tê-sa-lô-ni-ca |
14 | II Sử Ký | II Tê-sa-lô-ni-ca |
15 | Ê-xơ-ra | I Ti-mô-thê |
16 | Nê-hê-mi | II Ti-mô-thê |
17 | Ê-xơ-tê | Tít |
18 | Gióp | Phi-lê-môn |
19 | Thi Ca | Hê-bơ-rơ |
20 | Châm Ngôn | Gia-cơ |
21 | Truyền Đạo | I Phi-e-rơ |
22 | Nhã Ca | II Phi-e-rơ |
23 | Ê-sai | I Giăng |
24 | Giê-rê-mi | II Giăng |
25 | Ca Thương | III Giăng |
26 | Ê-xê-chi-ên | Giu-đe |
27 | Đa-ni-ên | Mặc Khải |
28 | Ô-sê | |
29 | Giô-ên | |
30 | A-mốt | |
31 | Áp-đia | |
32 | Giô-na | |
33 | Mi-chê | |
34 | Na-hum | |
35 | Ha-ba-cúc | |
36 | Sô-phô-ni | |
37 | A-ghê | |
38 | Xa-cha-ri | |
39 | Ma-la-chi |
1 Và vua và Ha-man đến để uống cùng hoàng hậu Ê-xơ-tê.
2 Và vua nói với Ê-xơ-tê cả trong ngày thứ hai trong tiệc rượu: “Điều cầu xin của nàng là gì, hoàng hậu Ê-xơ-tê, cũng sẽ được ban cho nàng, và thỉnh cầu của nàng là gì, cho đến một nửa vương quốc, cũng sẽ được thực hiện!”
3 Và hoàng hậu Ê-xơ-tê trả lời và thưa: “Nếu thiếp tìm được ơn trong mắt bệ hạ là đức vua, và nếu tốt đẹp với bệ hạ, xin hãy ban cho thiếp mạng sống của thiếp theo điều cầu xin của thiếp, và dân tộc thiếp theo thỉnh cầu của thiếp.
4 Vì thiếp và dân tộc thiếp đã bị bán để tiêu diệt, để giết và hủy diệt. Chứ giả như bị bán làm tôi trai hay tớ gái, thiếp đã nín lặng rồi, vì cảnh khốn khổ ấy không bù được thiệt hại của đức vua.”
5 Và vua A-suê-ru nói, và bảo với hoàng hậu Ê-xơ-tê: “Kẻ này là ai?? Và thằng đấy ở đâu mà nó dám (*) làm như vậy?!”
(*) Nguyên tác là “đổ đầy tâm mình”. Thuật ngữ ấy có nghĩa là “dám”.
6 Và Ê-xơ-tê thưa: “Kẻ cừu địch và thù nghịch ấy là tên Ha-man độc ác này!” Và Ha-man kinh hãi trước mặt vua và hoàng hậu.
7 Và vua trỗi dậy trong cơn thịnh nộ mình khỏi tiệc rượu, ra vườn của dinh thự, còn Ha-man ở lại để van xin cho mạng sống mình từ hoàng hậu Ê-xơ-tê, vì hắn đã thấy rằng điều dữ đã được định đoạt cho hắn từ đức vua rồi.
8 Và vua trở về từ vườn của dinh thự vào nhà tiệc rượu, và Ha-man đang luồn cúi trên cái giường mà trên ấy Ê-xơ-tê đang ở, và vua nói: “CƯỠNG HIẾP CẢ HOÀNG HẬU ĐANG Ở CÙNG TAO TRONG CUNG NỮA CHĂNG??!” Lời ấy ra được khỏi miệng vua thì người ta đã trùm mặt Ha-man lại rồi.
9 Và Hạt-bô-na, một trong các hoạn quan ở trước mặt vua nói: “Kìa, cả cái giá gỗ mà Ha-man đã đóng cho Mô-đê-cai, là người đã trình báo ích lợi cho đức vua, đang dựng tại nhà Ha-man, cao năm mươi am-ma!” Và vua nói: “Treo nó lên ấy!”
10 Và người ta treo Ha-man lên giá gỗ mà hắn đã chuẩn bị cho Mô-đê-cai, thì cơn thịnh nộ của vua nguôi đi.